Trong tay Chu Thanh thanh quang lóe lên, thanh Uốn ván rỉ sét đã chắn ngang trước người.
Trên thân kiếm đột nhiên bộc phát một đạo hàn quang chói mắt, đem làn khói đang phiêu tới chia làm hai.
"Số lượng xác thực vừa đúng." Hắn cười lạnh một tiếng, kiếm phong chỉ thẳng vào Vân Cửu Mị.
"Nhưng đối với tu sĩ đến từ địa phương nhỏ bé như ta, vì một chuyện nhỏ nhặt như lông gà vỏ tỏi, liền tùy tay đưa ra năm mươi mai cực phẩm linh thạch làm phí bịt miệng..."